Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Hãy Tò Mò Cho Tới Cùng!

1031 - 29.09.2016

Hãy Tò Mò Cho Tới Cùng!

Nhiều người trong chúng tôi đều vào Saxa ở những thời điểm khác nhau. Như Mimi, Luân và anh Bằng đã hai năm rồi, chị Ngân và Nga theo chị sếp từ hồi mới lập công ty. Riêng tôi, Thỏ và chị Phượng vào cùng đợt với nhau được vài tháng. Thâm niên non nhất nhà nên 3 đứa tôi có vẻ thiệt thòi hơn mọi người về độ thân thiết, tủi dễ sợ.

Mà có khi tại tính tôi… nhiều chuyện, hay thắc mắc nên tự cảm thấy thiệt thòi vậy thôi chứ có thấy hai bạn kia ý kiến gì đâu. Với lại, cũng tại mấy người ở công ty này hay có hành động kỳ quá nên tôi không tò mò cũng không được. Tôi nhớ có lần nghe Mandy lẩm bẩm một mình “Không được cắn chị Mai, không được cắn chị Mai” khi đang nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính, hay lần khác Erick gửi tôi bài thơ do em ấy sáng tác – trong khi em là dân thiết kế, bữa khác thấy chị Moon la Mimi quá trời chỉ vì chuyện con bé vụng về nhờ các đồng đội chỉnh giùm file in… Thấy kỳ kỳ, mấy lần tui tính hỏi, mà không biết bắt đầu câu chuyện thế nào, biết đâu đó là phong cách của họ mà tôi chưa quen thì sao. Thế nên thôi.

Cứ thế, cả đống thắc mắc chất chứa trong tôi mỗi ngày. Rồi tự mình cảm thấy xa cách so với mọi người. Tôi cứ ỉm đi như thế và tặc lưỡi thôi kệ. Không biết có phải chị sếp hiểu được tâm lý của tụi tôi hay không mà hôm ấy có biến. “Từ bây giờ, cứ mỗi thứ Bảy, tụi em chia nhóm ra và dành 2 tiếng để cùng nhau brainstorm nhé. Không nói về công việc, chỉ chia sẻ với nhau về những gì em muốn được đồng đội góp ý, cùng hỗ trợ nhau tìm giải pháp trong việc phát triển bản thân nhé!”

Ồ, chia sẻ à, có vẻ đây là cơ hội để tôi có thể hiểu đồng đội hơn. Tôi nghe cái là khoái liền. Phần vì tha hồ mà được giải đáp tò mò bữa giờ, phần khác cũng vì băn khoăn muốn nghe lời khuyên, ít nhất là feedback về việc mình đã “ăn ở” ra sao. Vậy mà, buổi brainstorm hôm ấy đã chẳng như tôi mong đợi.

Có những chuyện không phải cứ nhìn là sẽ thấy, nghe rồi sẽ hiểu. Nếu không có buổi chiều chia sẻ ấy thì tôi đã không hiểu rằng, Mandy cứ tự lầm bầm không được cắn ai đó để kiềm lại tính hung dữ mỗi khi cô nàng bảo vệ chính kiến của mình, tập cách bình tĩnh hơn. Ai cũng bảo ngày trước mới vào Erick lạnh lắm, gần như vô cảm với mọi người. Thế nên thằng bé mới tập làm thơ, viết nhật ký, chạy xe quanh phố quan sát chuyện người ta… để tìm cảm hứng ấm áp. Tôi giải đáp được tò mò của mình nhưng nhận ra mình chẳng hiểu gì về họ cả.

Bởi vì mình chỉ toàn thắc mắc cho có mà thôi. Mình tò mò chỉ vì… tò mò. Nên tôi chỉ có thể nhìn thấy sự việc, mà không thể hiểu được đằng sau mỗi cái mình thấy, luôn là cả một câu chuyện. Tôi cứ nghĩ sự quan sát là một kỹ năng sống còn để dễ hòa nhập khi đi làm, mà quên mất rằng, quan sát còn phải đi kèm với quan tâm. Chỉ khi có quan tâm, mình mới thực sự hiểu được những nỗi lo lắng, sự khó khăn hay niềm mong mỏi bên trong họ.

À, mà sự quan tâm nó vi diệu lắm nha. Nó đã đưa tôi từ vị trí thụ động xa cách, thành một người chủ động hỏi han nhiều hơn. Tôi không còn cảm thấy lạc lõng nữa, mà chỉ thấy tự dưng sao mình lại có nhiều anh em dễ sợ, mới biết nhau thôi mà như đã thân thiết tự bao giờ. Tôi thấy thích đi làm hơn, và mong chờ ngày thứ Bảy nhiều hơn. Tuần nào cũng brainstorm ra đủ thứ cái mới hay ho. Chúng tôi phải theo sát sự tiến bộ của nhau trong mỗi tuần kế tiếp. Nói thiệt chứ, tôi thấy khoái cái trò “tò mò tới cùng” này dễ sợ luôn, đi làm vậy còn gì vui bằng ta?

Bubu – Trích Sổ tay trưởng thành Saxa 09.09.2016

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!