Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Yêu bản thân: chúng ta sẽ tìm được cách tạo ra những tự hào

1064 - 29.09.2016

Yêu bản thân: chúng ta sẽ tìm được cách tạo ra những tự hào

Năm 2013.

Ngày tôi tậu được chiếc Nozza chỉ sau 3 năm đi làm, tôi xem đó là thành công dữ dội. Cái bản mặt chạy xe mà cứ nghênh nghểnh lên, nhìn là muốn đấm một phát liền. Tôi biết mình ngông lắm, nhưng kệ, công sức của mình mà, mình cứ khoe chứ. Và cũng bởi thành công đó, mà càng về sau, tôi lại càng chú trọng vật chất. Tôi ngô nghê nghĩ rằng đó là cách tôi yêu thương mình và làm mình có giá trị hơn trong mắt mọi người. 30 ngày, 29 ngày tôi tà tà cho hết việc, đợi đến 30 thì lãnh lương đi sắm sửa.

Thế nhưng, đó chỉ là cảm xúc trước đây thôi. Với tôi bây giờ, thì tôi gọi đó là suy nghĩ của một thời trẻ trâu, cái thời mà tôi chưa yêu bản thân mình đủ nhiều...

Tôi còn nhớ rõ một câu hỏi của chị sếp, trong lúc bị mắng te tua tơi tả vì cái thái độ tà tà với công việc ấy. Câu hỏi khiến tôi sững người, không nhả được chữ nào. “Em đã bao nhiêu tuổi rồi, và nói cho chị nghe, em đã có gì để tự hào rồi?”, chị sếp nhìn thẳng tôi, và chất vấn tôi như thế.

Định bụng khoe ngay chiếc xe mua sau 3 năm đi làm đó, thế nhưng, tôi lại không có can đảm. Vì tôi biết, chúng cũng chỉ là tài sản vật chất, chứ đâu phải là thứ để tự hào. Tôi ậm ừ, không trả lời được, chỉ biết cúi đầu xuống và cảm thấy nhục dễ sợ!

Thấy vậy, chị sếp tôi lại hỏi tiếp. “Nếu chưa có gì để tự hào, thì em nghĩ em có đủ yêu thương mình hay chưa? Vì nếu đủ, em sẽ không để bản thân mình sống một cách nhạt nhẽo như thế em à! Em về phòng đi, và suy nghĩ nghiêm túc về điều này cho chị.”

Tôi lẳng lặng bước về. Bên trong vẻ ngoài câm nín đó, tôi đã ngộ ra rất nhiều điều: Ôi trời ơi, cái khái niệm yêu bản thân mới lạ, lần đầu tôi nghe được. Tôi cứ nghĩ theo một cách đơn giản, yêu mình là làm đẹp cho vẻ ngoài của mình: quần áo, xe cộ, nhà cửa này nọ... Chứ thật sự, tôi cũng chẳng để ý rằng, bao nhiêu đó là chưa đủ đẹp.

Tôi sẽ đẹp đẽ đến dường nào, khi bề ngoài chỉn chu sáng láng mà lại không có được thành tựu nào vượt trội?

Tôi sẽ được bao nhiêu người quý mến, khi ăn mặc như một quý cô mà nói năng siêu nhàm chán?

Và tôi tôn trọng mình đến đâu, khi mỗi ngày gắn lên mình một hình tượng vật vờ đi làm, không nhiệt huyết, không đam mê?

Bình hoa di động. Chính xác! Nếu cứ như vậy tôi sẽ mãi là một bình hoa di động.

Tôi nhận ra được, khi tôi chưa yêu mình đủ nhiều, thì nhứng thứ bóng loáng bên ngoài cũng chẳng làm tôi thêm tí giá trị gì cả. Tôi đâu thể nào bắt sếp tin tưởng một nhân viên có thái độ xìu xìu ểnh ểnh với công ty. Tôi cũng đâu thể ép khách hàng có thiện cảm với một người chẳng có gì thú vị. Như một sợi dây xích: tôi không yêu bản thân, tôi sẽ không hoàn thiện mình. Tôi không hoàn thiện mình, sẽ chẳng ai muốn gần tôi. Và khi không được ai gần gũi, tôi liệu có phải là một người có giá trị?

Vì thế, tôi cho rằng, giá trị của tôi nó không phụ thuộc vào nhà xe gì cả. Mà nó phụ thuộc vào việc chúng ta có yêu thương mình đúng cách hay chưa. Yêu bản thân đủ nhiều, chúng ta sẽ tìm được cách để tạo ra những tự hào."

Bella - Team Creative

Trích từ Sổ tay Trưởng thành Saxa - 29.04.2016

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!