Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
1287
- 30.09.2016
(Saxagifts.com) - Là sếp, bạn sẽ cảm thấy thế nào khi nhân viên không hiểu hết những vất vả của mình? Chắc chắn, sẽ là những cảm giác không tốt chút nào. Thậm chí, đôi lúc, đó sẽ là sự đơn độc...
Là sếp, bạn sẽ cảm thấy thế nào khi nhân viên không hiểu hết những vất vả của mình?
Chắc chắn, sẽ là những cảm giác không tốt chút nào. Thậm chí, đôi lúc, đó sẽ là sự đơn độc...
Đã có lần, đúng hơn là rất nhiều lần, tôi bị sếp complain vì không hoàn thành việc đúng deadline. Và có một câu nói của chị mà tôi vẫn còn nhớ rõ: “Chị tôn trọng em, không kiểm tra em mỗi ngày. Nhưng những kết quả của em, em thất hứa hết lần này đến lần khác. Em biết chị cảm thấy như thế nào không? Chị thấy mình không được tôn trọng...”
Tôi cảm nhận được, bên trong câu nói đó, là sự thất vọng tràn trề. Tôi cũng đã rất lo lắng rằng, liệu những cảm xúc như thế có làm chị thay đổi: nghiêm khắc hơn, khô khan hơn hoặc khó chịu hơn không?
Nếu là tôi, sẽ là có.
Để đảm bảo rằng, tôi không phải nhận lấy sự hụt hẫng như thế nữa, tôi sẽ đưa thẳng ra một quy định nghiêm ngặt, rõ ràng về những lỗi lầm.
Và để chắc rằng công việc của công ty đúng tiến độ, tôi sẽ kiểm tra thường xuyên hơn, thậm chí là mỗi ngày.
Nhân viên, họ không tử tế, thì tại sao mình phải lo lắng cho họ. Mình gánh vác nhiều, còn nhân viên thì cứ nhởn nhơ, thôi thì sống cho mình là tốt nhất.
Đó sẽ là những gì tôi sẽ nghĩ và sẽ làm, theo bản năng, một cách rất tự nhiên. Và tôi tin rằng, bất cứ ai, kể cả sếp tôi, cũng sẽ có những lúc rối bời những suy nghĩ như thế.
Giữa sự tức giận và bình tĩnh, đôi lúc chúng ta phải lựa chọn.
Chị sếp đã chọn cách bình tĩnh và nhẹ giọng: “Ok, đây là lần cuối cùng chị nói. Tại vì sao chị yêu cầu như vậy... tại vì sao em nên làm thế này, thế kia...”. Bất giác, tôi mới nghĩ tại sao chị sếp lại phải mất công như vậy? Sao chị không chọn các phản ứng theo bản năng, sao chị không chọn cách nổi giận hay la mắng như những gì tôi đã nghĩ ?
Tôi tự thấy xấu hổ, tự thấy muốn nhấc chân ra khỏi ghế, quay về phòng và nhanh nhanh làm lại mọi thứ.
Và đây rõ ràng là kết quả của việc bỏ qua cảm xúc, bỏ qua cái tôi của chị sếp.
Sẽ như thế nào nếu sếp cứ luôn nghiêm khắc, luôn kiểm tra và luôn nghĩ cho cảm xúc của mình? Chắc chắn, nhân viên sẽ đáp lại bằng một sự bất phục, khó chịu, và hời hợt với công việc.
Còn sẽ như thế nào nếu sếp tiếp tục kiên nhẫn, tiếp tục tử tế? Chắc chắn, nhân viên rồi cũng tự thấy cái sai, tự áy náy và cũng tự thay đổi mà không cần ai thúc giục gì cả.
Vì thế, nếu bạn là sếp, nếu mỗi ngày bạn cũng đang phân vân để lựa chọn. Chọn đi theo con đường dễ dàng: phản ứng lại bằng cảm xúc, đối đãi bằng những gì mình nhận được. Hay chọn đi theo con đường khó khăn: bỏ qua cái tôi của mình, dùng hết tấm lòng để làm người khác tốt hơn. Thì tôi mong rằng, bạn hãy suy nghĩ thật kỹ.
Con đường dễ dàng, sẽ tạo nên một tập thể như thế nào?Con đường khó khăn, sẽ đem đến một sức bật mạnh mẽ ra sao?
Tôi tin rằng, bạn sẽ tìm ra câu trả lời hợp lý nhất, đúng không nào :)
P/s: caption cho tấm hình: “Tui phải làm sao?”