Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
776
- 30.09.2016
(Saxagifts.com) - So với mọi người, có lẽ tôi may mắn hơn rất nhiều. Tôi sinh ra trong một gia đình, khá êm ấm. Ba mẹ tôi không giàu có, nhưng cũng đủ sức lo cho 2 đứa con ăn học đàng hoàng.
“So với mọi người, có lẽ tôi may mắn hơn rất nhiều.
Tôi sinh ra trong một gia đình, khá êm ấm. Ba mẹ tôi không giàu có, nhưng cũng đủ sức lo cho 2 đứa con ăn học đàng hoàng. Tôi vẫn được đi đây đó, vẫn được tới trường, vẫn được bày đủ thứ trò vui với bạn bè. Cho nên, nếu có ai hỏi về tuổi thơ, tôi vẫn có thể huyên thuyên được.
Thế nhưng, trong cái ký ức tuổi thơ đó, có vài chuyện, mà thậm chí đến bây giờ, tôi vẫn không muốn nhắc lại.
Tôi còn nhớ, năm đó tôi chừng 8 9 tuổi. Đêm, tôi đang ngủ thì nghe có tiếng cãi nhau từ phòng của ba mẹ, lớn lắm.
Tôi bước đến và nhìn vào.
Ba tôi lúc đó gân cổ đỏ mặt, đập bàn, chỉ trỏ quát mắng liên hồi. Còn mẹ, ngồi lặng góc giường và khóc. Từng tiếng nấc lên, lúc đầu còn nghe rõ, về sau thì cũng tắt dần. Tôi đứng trơ người đó, và bàng hoàng cũng chẳng biết mình đang ở cái thế giới quái quỷ nào. Người ba ần cần mọi hôm của tôi đâu? Người mẹ vui vẻ của tôi đâu? Tôi không biết là đã có chuyện gì, chỉ biết là cái cảnh cãi nhau đó như trong một bộ phim bi đát. Nó không giống là một gia đình.
Tôi chạy vội về phòng, vùi mặt vô con gấu bông, và khóc. Khóc vì sợ, sợ hình ảnh hung dữ đó của ba. Khóc vì lo, lo cho mẹ đang ngồi thui thủi đó. Và khóc vì chính tôi, tôi nghĩ mình đang là đứa bất hạnh nhất quả đất này...
Lớn lên, tôi mới hiểu, đó chỉ là những mâu thuẫn hằng ngày của vợ chồng. Ba tôi đi làm ăn, nên có nhiều lúc phải rượu chè đến tối mịt. Còn mẹ tôi, người nội trợ ở nhà, luôn tự ti vì mình không còn xinh đẹp như thời còn trẻ. Chất chứa quá nhiều nỗi niềm mà không nói, nên sinh ra hoài nghi nhau và mất niềm tin về nhau.
Có thể, tôi còn trẻ, chưa hiểu được tình cảm vợ chồng là như thế nào. Nhưng chắc chắn, tôi hiểu được cảm giác của những đứa con khi phải chứng kiến cảnh gia đình mình lạnh nhạt và mất dần hạnh phúc.
Ba mẹ giận nhau, chúng sẽ không vui chút nào, dù bạn bè luôn ríu rít xung quanh.
Ba mẹ cãi nhau, chúng sẽ chẳng thể ăn ngon, dù là món mình thích.
Thế nên, theo tôi, là vợ chồng, hãy sống thật minh bạch với nhau. Còn đủ yêu thương, thì hãy cho chúng một không khí ấm áp. Không còn đủ yêu thương, chí ít cũng nên cho chúng một cách giải quyết trong hòa bình, không lớn tiếng, không cãi vả.”
Trích từ status của Bella - Team Creative