Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Chúng ta, ai cũng cần có những món nợ

994 - 02.10.2016

Chúng ta, ai cũng cần có những món nợ

"Tôi còn nhớ hoài cái lần mình đi chơi Đà Nẵng hồi cuối năm 2015. Tôi off việc 5 ngày. Dĩ nhiên, sắp xếp việc ổn thỏa hết thì tôi mới yên tâm mà dung dăng dung dẻ được.

Công việc tôi lúc đó là copywriter, người chịu trách nhiệm chính cho nội dung fanpage.

Ngày tôi bước lên máy bay với tâm trạng háo hức, thì cũng là lúc fanpage rơi vào tình trạng tịt ngòi. Cái công việc mà tôi cho là đã được ổn thỏa kia là một loạt bài “không thể xài được”. Quá dở và quá ẩu tả! Tôi nhận được tin nhắn complain của chị sếp, và tâm trạng cũng bắt đầu rối bời. Định bụng là sẽ cắt bớt thời gian đi chơi để ở khách sạn viết bài. Nhưng chưa thực hiện tới đâu, thì chị đồng nghiệp gọi và bảo: “Em cứ đi cho thoải mái, ở nhà chị take care dùm em cho... hì hì.”

Ôi trời ơi, tôi nghe mà nhẹ nhõm cả lòng. Nhờ vậy chuyến đi của tôi rồi cũng trọn vẹn vui vẻ.

Cho đến hôm sau, vào đến công ty, thì tôi mới té ngửa. Những ngày mà tôi ung dung vô tư ấy, thì ở nhà, chị đồng nghiệp đó đã căng não và hứng rất nhiều complain từ sếp, thay tôi. Những bài post, bình thường tôi mất chừng một giờ để hoàn thành, còn chị phải hy sinh gần như nửa ngày. Chị không quen với việc viết lách. Vậy mà chị cũng kiên nhẫn làm để cho tôi thong dong như thế. Chưa kể gửi qua duyệt, bị trả về. Duyệt vài lần thì, sếp bắt đầu không còn kiên nhẫn, thế là chị bị la te tua.

Việc của chị vốn đã nhiều. Vậy mà, trong suốt 5 ngày, gánh luôn cả việc tôi. Áp lực như vậy, nhưng tất cả những gì phản hồi với tôi chỉ là: “Em cứ đi cho thoải mái, ở nhà chị take care dùm em cho... hì hì.”

Tôi nợ chị, phải nói là nhiều lắm. Món nợ mà giờ kêu trả, tôi cũng chẳng biết trả thế nào.

Nhưng, bây giờ ngồi ngẫm nghĩ, nợ như vậy mà hay. Không có nó, tôi và chị đơn giản chỉ là những đồng nghiệp chưa hiểu gì về nhau. Không có nó, với tôi, chị vẫn là một người nghiêm nghị và đôi lúc khá lạnh lùng.

Nhiều lúc, chính những món nợ mới là thứ giữ chúng ta lại gần nhau hơn.

Cũng như trong cuộc sống, nhiều người vẫn bảo, chơi bạn bè, tốt nhất là nên sòng phẳng. "Mượn 101 nghìn, trả đúng 101 nghìn. Không có 1 nghìn lẻ thì tôi đưa bạn 10 nghìn, bạn trả lại tôi 9 nghìn nhé!"

Tôi thì không nghĩ vậy. "Có thì đưa, không thì thôi. Còn vài nghìn lẻ, thì kệ đi, tính toán gì". Tôi thì thích kiểu đó hơn. Vì thật ra, vài nghìn lẻ thì không phải là nợ tiền bạc gì cả, chỉ là nợ tình cảm thôi. Mà tôi vẫn thường gọi đó là món nợ cảm xúc. Mến nhau, có thiện cảm về nhau một chút, tự động chúng ta sẽ tử tế với nhau nhiều hơn. Đó là điều những người mắc nợ như tôi vẫn nghĩ.

Cho nên, thật ra chúng ta đôi lúc rất cần những món nợ, để mối quan hệ không còn sòng phẳng, để nối thêm vài sợi dây tình cảm chắc chắn hơn, lâu dài hơn về nhau.

Bella – team Creative"

Trích từ Sổ tay Trưởng thành - 01.03.16

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!