Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
1040
- 04.10.2016
(Saxagifts.com) - Trước khi vào Saxa, tôi từng làm biên tập viên của một hãng phim tài liệu. Đó là quãng thời gian tôi ăn ngủ với những cuốn sách lịch sử dày cộm, ám mùi ẩm mốc cũ kỹ, dai dẳng những cuộc chiến “nằm gai nếm mật” của Mậu thân năm 68, bà mẹ Gio Linh, phố cổ Hội An,…
Trước khi vào Saxa, tôi từng làm biên tập viên của một hãng phim tài liệu. Đó là quãng thời gian tôi ăn ngủ với những cuốn sách lịch sử dày cộm, ám mùi ẩm mốc cũ kỹ, dai dẳng những cuộc chiến “nằm gai nếm mật” của Mậu thân năm 68, bà mẹ Gio Linh, phố cổ Hội An,… Đó cũng là ngày của hàng chục bản thảo viết đi viết lại, chỉnh sửa từng chữ một, rất nhiều lần ở lại đến 11 giờ đêm trong phòng kỹ thuật dựng phim. Rồi tôi cũng lò mò xuất xưởng những thước phim đầu tiên.
Chiều muộn, một ngày cuối năm ấy, tôi gặp sếp để hỏi về số tiền lương bị trả thiếu so với thỏa thuận ban đầu. Tôi chỉ nhớ loáng thoáng đại ý của anh rằng, nó hợp với tấm bằng Cao đẳng vừa tốt nghiệp của tôi và anh chắc chắn những sản phẩm này 80% là nhờ các anh chị tiền bối giúp đỡ. Tôi choáng váng vì bị phủi sạch hoàn toàn những cố gắng của mình. Tôi ú ớ giải thích trong tiếng nấc đắng nghét.
Chuyện qua lâu rồi, tôi cũng rời công ty vài ngày sau đó, nhưng trong tôi cứ mắc nghẹn một điều gì đó khiến mình chẳng thể quên mà cũng không muốn nhớ. Tôi cứ ngóng hoài một lời xin lỗi ngắn ngủn. Rồi hai ba lần khác, tại công ty khác, cũng là bình thường nếu sếp chẳng may quên xác nhận bản in thử khiến tôi bị trễ lịch xuất bản mất hai ngày, rồi sếp bận họp để tôi ngồi ở công ty chờ một email lúc 10 giờ đêm… Có lẽ, lời xin lỗi là một điều xa xỉ mà nhân viên không nên quá mong đợi từ sếp.
Rồi tự dưng, hôm bữa chị sếp Saxa gọi tôi vào phòng để xin lỗi, vì một chuyện chẳng phải lỗi của chị, chuyện đồng nghiệp hiểu lầm nhau. “Chị xin lỗi vì hồi chiều đã hùa vô la em chuyện hay làm ồn giờ đồng đội nghỉ trưa mà chưa kịp hỏi lý do vì sao, cả chuyện em hay trễ deadline công việc vì chị chưa hỗ trợ em kịp thời nữa. Lỗi ở chị. Chị sẽ gỡ lại những tổn thương này cho em.”
Lúc ấy, tôi đã òa lên nức nở, không hẳn vì sự hiểu lầm được giải tỏa, mà có lẽ tôi đã trông đợi điều này từ lâu lắm rồi, từ những người sếp cũ cho những chuyện đã qua. “Làm leader thì chỉ có một lựa chọn thôi em à. Đó là chịu trách nhiệm. Bất cứ chuyện gì không hay xảy ra ở công ty mình, dù là ai gây ra, trước tiên đó cũng là lỗi của chị. Làm thuyền trưởng thì đâu được để cho tàu đắm, phải không? Sau này làm leader thay chị, cũng phải “dũng cảm ở lại sau cùng khi tàu đắm” nhé!”.
Tôi chỉ cảm thấy rằng, lời xin lỗi của chị như một ly nước mát lành giúp xoa dịu nỗi buồn và nêm chặt niềm tin của tôi với sếp. Đặc biệt khi đó là một lời xin lỗi chân thành từ một leader dám chịu trách nhiệm.
Sally - Trích Sổ tay trưởng thành, 04.10.2016