Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
914
- 06.11.2016
(Saxagifts.com) - Dễ như ăn kẹo! Đó toàn những chuyện hàng ngày, xảy ra sờ sờ trước mắt, chỉ là ghi chép lại rồi bấm post thôi mà. Giống như tờ điểm tin hàng ngày, như bao kỹ năng viết mình thực hành cả ngàn lần rồi.
Dễ như ăn kẹo! Đó toàn những chuyện hàng ngày, xảy ra sờ sờ trước mắt, chỉ là ghi chép lại rồi bấm post thôi mà. Giống như tờ điểm tin hàng ngày, như bao kỹ năng viết mình thực hành cả ngàn lần rồi.
Tôi đã từng nghĩ vậy. Nhưng sự thật là khó hơn tôi nghĩ rất nhiều. Nếu cố gắng tính toán thì độ khó của nó bằng với tất cả trải nghiệm công việc trước đây của tôi cộng lại. Đơn giản vì, trước đây, tôi chỉ phải học và làm những kỹ năng mình chưa giỏi. Còn bây giờ, tôi phải bóc tách cho bằng hết sự yếu đuối của mình, kể ra cho mọi người thấu. Điều đó đòi hỏi một sự dũng cảm mà tôi chưa bao giờ thử.
Chắc bạn chưa quên những lần tôi phải kể lại trải nghiệm của mình khi bị sếp la vì tội vô trách nhiệm với công việc, giọt nước mắt hèn kém khi muốn bỏ cuộc vì một dự án truyền thông khó khăn, bị la tơi bời chỉ vì vài lỗi chính tả… Gần như, bạn có thể hình dung ra tôi dở ẹc và nông cạn cỡ nào…. Và không ít lần, hình ảnh của tôi chình ình trên fanpage kèm theo một câu chuyện xấu hổ không biết để đâu cho hết.
Thêm nữa, tôi lại hay kể về những cái chưa hay của đồng đội. Như tọc mạch chuyện Mandy hung dữ, chị Moon nhăn nhó ra sao, đến cả chuyện chị sếp bị phạt vì đi trễ cũng không tha. Nếu có một cuộc bỏ phiếu người nhiều chuyện nhất công ty, tôi chắc chắn nắm vị trí siêu sao.
Nhưng cũng nhờ vậy, tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nếu như trước đây, có ai đó nhẹ nhàng nhắc nhở về tính khí nóng lạnh thất thường của mình, tôi sẽ phản ứng theo kiểu một con nhím xù gai. Nhưng giờ đây, trong những buổi sinh hoạt cuối tuần, tôi không ngại đứng lên tự kiểm điểm những hành động chưa hay, chưa đẹp của mình, để nhắc mình sửa đổi. Và đã bớt ngại ánh nhìn thấu tim của sếp khi hỏi câu “Em ổn chứ?”, để rồi thoải mái nói ra những vướng mắt trong lòng. Từ đó, tôi biết rằng mình còn thiếu niềm tin vào bản thân, còn quá nhiều suy tính cá nhân, cạn nghĩ và hời hợt.
Bằng cách thẳng thắn nhìn nhận khuyết điểm ấy, tôi đang tập buông bỏ những yếu đuối và sợ hãi, để học cách dũng cảm đối diện, dũng cảm công nhận và dũng cảm sửa chữa sai lầm như văn hóa số 5 chúng tôi vẫn đọc hàng tuần. Và nếu như chuyện ở Saxa là một hành trình của một con tàu với các toa, gồm cả những câu chuyện tử tế và những bài học trưởng thành, thì tôi sẽ là một người soát vé. Tôi sẽ phải đi qua hết các toa với đủ cung bậc cảm xúc, để cảm nhận chính mình trong công việc mình đang làm mỗi ngày. Hành trình này thật sự thú vị!
#chuyenoSaxa, #tâm_sự_người_kể_chuyện
-----
Is it difficult to tell stories at Saxa?
Like a piece of cake. That’s all about daily, real stories, so I just take notes, rewrite and post them. I have been practicing writing daily news thousand times already.
I thought so. But indeed it’s so much more harder than that. It seems like the difficulty level is as same as all of my experience with the last job. During the old working period, I simply had to learn and do the skill that I had not been good at yet with the job. Now, I have to peel all my weaknesses and tell them to everybody. That requires a higher level of bravery I have ever tried.
Maybe you have not forgot those times I told my stories of being scolded by my boss because I lacked of responsibility for work, my poor-spirited tears when I wanted to quit or my silly misspelling mistakes. You could image how bad and shallow I am at work. Many times my pictures have been posted on this Fanpage with an shameful story.
Moreover, I also tell my teammates’ mistakes, like Mandy’s aggression, how Ms Moony often winces or even when my boss went to work a minute late. If there is a election for who is the most gossip here, I will definitely win.
However, I feel much more stronger after all. If I used to be an urchin whenever someone said about my irregular temperament, now, at weekend meetings, I am not afraid of standing up and talk about my bad behavior and actions, to remind myself to fix. I no longer hesitate to take my boss’s eyes when she asks “Are you ok?”, and comfortably share all troubles in my mind. Since then, I have learnt that I used to lack a lot of self-confidence, along with selfish thoughts.
By looking straightly to those mistakes, I know how to let go my weaknesses and fear, to bravely face, bravely admit and bravely fix them, like in the Saxa cultural value number 5 we always read out loud every week. If Story at Saxa can be seen as a journey of a train with many wagons, containing kind stories and growing up lessons, I will be the ticket collector. I have to pass all the wagons with various levels of emotion, to feel myself in everything I am doing. That’s such an interesting trip!
#storyatSaxa
#sharingfromstoryteller