Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Kẻ mạnh không cần sự vinh danh

1024 - 30.09.2016

Kẻ mạnh không cần sự vinh danh

Bảng tổng kết điểm của Saxa vào cuối năm.

Có 3 cột: cột sếp chấm, cột đồng đội chấm và cột tự bản thân mình chấm.

Sẽ có 3 hạng mức thưởng: 1 tháng lương, 2 tháng lương, 3 tháng lương.

Chị sếp cho chúng tôi một ngày suy nghĩ để tự chấm mình và đồng đội. Chưa biết ai cao thấp ra sao, nhưng chúng tôi đều ngầm đồng ý rằng, điểm quán quân phải là Luân, designer của công ty.

Bởi ai cũng thấy được cách mà Luân tâm huyết với công việc là như thế nào. Nhà xa nhất công ty, tận 20 cây số, nhưng chưa một ngày đi trễ. Từng maquette, từng layout Luân đều ráng làm đẹp nhất có thể. Không bao giờ nhăn nhó khi mẫu thiết kế bị loại bỏ. Cứ mỗi lần không được duyệt, là Luân lại nhanh nhẹn đeo tai phone, nhìn thẳng vào cuốn sổ và vẽ liên tục đến khi nào ra được ý tưởng mới thôi. Hoặc mỗi dịp ăn uống, là mỗi lần Luân vất vả nhóm lửa, mặt mày lấm lem than, vụ gì cần sức vóc khó nhọc là luôn giành phần làm...

Không ai nói ra, nhưng mọi người đều nghĩ phần thưởng 3 tháng lương dành cho Luân là hoàn toàn hợp lý.

Hôm sau, chị sếp công bố số điểm.

Một bất ngờ dành cho cả công ty. Luân bị tuột về nhóm thứ 2. Lý do chính, là vì anh tự chấm mình vô cùng thấp. Thấp hơn cả những người còn lại.

“Trời, Luân bị khùng hả?” Tôi bất ngờ đến nỗi phải thốt lên trong suy nghĩ như thế.

Thế nhưng, liệu bạn ấy có “khùng” thật không? Khi lại từ chối số tiền thưởng cao nhất và bác bỏ gần như tất cả công sức bấy lâu nay của chính mình?

Không. Chắc chắn là không.

Khi chị sếp hỏi, Luân đã nói rằng: “Em cho mình số điểm thấp nhất vì em nhận ra, 2 tháng cuối năm là 2 tháng em làm việc vượt bậc...

...Điều đó có nghĩa là 10 tháng trước đó, em đã làm việc dưới mức thực sự của mình rất nhiều. Em cảm thấy mình đã không xứng đáng."

Cái cách của Luân nhìn vào khuyết điểm của mình, cũng chính là cách để đồng nghiệp phải kính nể thật sự.

Xưa giờ, tôi vẫn luôn sợ khi phải nhìn nhận những sai lầm. Tôi cho rằng việc như thế sẽ khiến tôi quê, sẽ khiến tôi tự ti. Nhưng, Luân đã chứng minh cho tôi một sự thật ngược lại. Nhìn nhận sai lầm, đôi khi lại là cách để chúng ta tự hào về bản thân. Vì vốn dĩ, nếu là kẻ mạnh, thì họ sẽ không cần bất cứ sự nào vinh danh cả.

P/S: Buổi hôm đó kết thúc bằng một phần thưởng đặc biệt của chị sếp dành cho Luân. Không phải là tiền, mà chỉ là một cuốn sách, với lời đề tặng: "Dành cho thành viên dũng cảm và xứng đáng được tôn vinh nhất công ty". Và từ hôm đó, chúng tôi đã hiểu được thế nào là ý nghĩa đơn giản mà vinh quang của lời hứa "tập làm kẻ mạnh" mà chúng tôi vẫn cứ hay hứa nhưng chưa bao giờ thực sự hiểu.

(Tấm hình của Luân, tôi chụp lén khi Luân đang mày mò với việc đi điện lại cho một buổi tiệc nhỏ ở Saxa)

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!