Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
1064
- 02.10.2016
(Saxagifts.com) - Hồi mới vào Saxa ít lâu, tôi bị bệnh phải nằm nhà cả nửa tháng. Đến khi đi làm lại, tôi không dám tự chạy xe ra đường. Thôi xong, nhà chỉ có hai vợ chồng, chồng tôi lại làm ca đêm không về kịp đưa tôi đi làm.
Hồi mới vào Saxa ít lâu, tôi bị bệnh phải nằm nhà cả nửa tháng. Đến khi đi làm lại, tôi không dám tự chạy xe ra đường. Thôi xong, nhà chỉ có hai vợ chồng, chồng tôi lại làm ca đêm không về kịp đưa tôi đi làm. Chẹp, phải xén một khoản tiết kiệm để đi taxi vậy. Đang đắn đo, bỗng tôi nhận được tin nhắn từ số máy lạ:
- Chị, nhắn em địa chỉ nhà đi, mai em qua đón chị đi làm.
Quái, đứa nào vậy ta, lộn số hay chiêu sales mới đây.
- Ai vậy?
- Trời ơi, em Oanh Saxa nè. Làm chung với nhau cả tháng rồi mà không thèm lưu số em luôn. Vậy mà em đang tính làm xế ôm cho chị tới khi khỏe thì thôi nè. Hờn hết sức.
Ui, đúng là mình sơ ý thật. Nhưng mà có phiền quá không, tôi cũng mới vào làm, hai chị em cũng chưa kịp thân thiết nhau bao nhiêu. Mà tình hình thế này, chắc chắn là tôi phải nhờ con bé ít lâu. Nghĩ một hồi, tôi chậc lưỡi đồng ý luôn, chắc 3 bữa nửa tuần là nó ngán, mình tìm cách khác, lúc đó từ chối cũng đỡ ngại.
Sáng hôm sau, trước giờ làm 15 phút, Oanh đã có mặt ở trước cửa nhà đợi chở tôi đi làm. Và mọi chuyện chẳng như tôi nghĩ vì cứ đều đặn trong suốt 2 tuần, sáng sáng con bé lại ghé sang nhà tôi rồi hai chị em đến công ty. Quả thật, lúc đầu tôi cũng bất ngờ lắm, nghĩ chắc con nhỏ tiện đường, nhưng hỏi ra mới biết, từ nhà cô nàng qua bên tôi tận 50 phút, tít bờ bên kia của thành phố. Tôi hình dung ra cảnh em phải cuống quít, lạng lách đủ kiểu để thoát khỏi một nùi kẹt xe vào buổi sáng mới có thể qua đón tôi để hai chị em kịp giờ đến công ty, vì công ty phạt rất nghiêm chuyện đi trễ. Hơn nữa, trước giờ con bé cũng có biệt danh là “thánh sát nút” nhưng giờ lại dậy sớm, vì tôi.
Hôm nay, khi đi ngang cầu thang lên phòng làm việc, tôi đã dừng lại để ngắm nhìn những bức ảnh công ty chụp trước đây và chợt nhớ đến chủ đề sinh hoạt tuần rồi, nói về văn hóa gia đình tại Saxa, về cách những người trong công ty thể hiện sự yêu thương với nhau. Tôi nhẩn nha đọc lại văn hóa số 2 của Saxa, có đoạn “Chúng ta yêu thương, tôn trọng và bảo vệ nhau một gia đình”.
Tôi nhận ra, yêu thương là phải hành động chứ không chỉ dừng lại ở lời nói. Phải chủ động. Không đợi chờ. Như những người nhà thường dành cho nhau.
Chuyện kể của Jasmine trong một buổi brainstorm tháng 9.
Ảnh chụp Jenny.