Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

To tiếng, xin dành cho những người thua cuộc

2381 - 13.04.2016

To tiếng, xin dành cho những người thua cuộc.

Mai, một copywriter của Saxa, trở về phòng.

Kẹp cây viết vào giữa cuốn sổ. Gập lại. Rút ngay ra cuốn sổ khác. Mới toanh.

Nhanh nhanh tiến về phía anh đồng nghiệp: “Anh ơi, anh share việc cho em với. Chị Vy vừa nói em soạn nội dung web phụ anh.” Mai háo hức lắm. Vì trong đầu đang tuôn trào ý tưởng. Mai định bụng sẽ góp vào cho web được hoàn hảo hơn.

Thế nhưng, đáp lại những ý tưởng đó, lại là một câu: “Thôi, em không theo từ đầu, nên em chưa hiểu đâu. Giờ làm cái này trước đi. Chứ giờ anh cũng không có thời gian mà ngồi giải thích.”

Mai cảm thấy mình bị gạt bỏ. Mai không vui vì điều đó.

Và thật ra, đôi lúc, nếu không muốn nói là mỗi ngày. Vẫn luôn có những cảm xúc không vui quấy rối chúng ta như thế tại nơi làm việc. Một đồng nghiệp ca hát nghêu ngao khi bạn đang cần tập trung cao độ. Hoặc một đồng nghiệp xóc xỉa những câu làm bạn tự ái chẳng hạn. Thì những lúc như thế, chúng ta sẽ phản ứng như thế nào? Ít nhiều sẽ là những phản ứng bật lại.

To tiếng, xin dành cho những người thua cuộc.

 

 

 

 

To tiếng, xin dành cho những người thua cuộc

Mai cũng thế. Cô ấy bật lại. Lúc đầu là những cái nhíu mày. Về sau là giọng điệu ngắn ngủn, cộc lốc. Và đỉnh điểm là lớn tiếng, cãi lại anh đồng nghiệp. Thế nhưng, việc mất nhiều calo ấy lại dường như chẳng giúp ích được gì cả.

Có ai đồng cảm được với cảm xúc bị gạt bỏ của cô?

Và có ai chịu chấp nhận những lời góp ý?

Không, hiển nhiên là không.

Và nếu như thế, cô chẳng phải là người thua cuộc trong cuộc giao tiếp đó hay sao?

Chúng ta nên nhận ra rằng, người càng to tiếng bao nhiêu, lại là người càng yếu thế bấy nhiêu. Họ to tiếng, bởi họ đang một mình, và đang cảm thấy không đủ sức thuyết phục được ai. Và đó cũng là lý do vì sao họ thất bại.

Sẽ không ai tiếp thu những gì họ nói.

Sẽ không ai đứng về phía họ.

Mà ngược lại, những gì họ nhận được, chỉ là sự khó chịu của đồng nghiệp và những bực tức thêm cho mình.

Được chị sếp giải thích rõ ràng như thế, Mai dần dà hiểu ra.

Mai đã to tiếng nhưng cô ấy vẫn không giải quyết được gì. Đó luôn là một quy luật. Giờ đây, tôi thấy cô gái đó đã điềm tĩnh hơn rất nhiều. Đôi lúc vẫn có những bức xúc, nhưng trong đó có sự kiềm chế. Lắm khi cũng có những ý kiến phản đối, nhưng trong đó có sự điềm tĩnh. Và nhờ đó, mọi người lắng nghe cô nhiều hơn.

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!