Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?
Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.
1402
- 18.10.2016
(Saxagifts.com) - Sáng thứ bảy, chị sếp đến công ty lúc tám giờ lẻ một phút. Khỏi phải nói, tụi tôi... mừng ra mặt. Vì đây là lần đầu tiên chị đến muộn. Và vì tụi tôi biết, chị sẽ phải bị phạt. Đi trễ luôn là điều cấm kỵ ở Saxa mà.
(English caption below)
Sáng thứ bảy, chị sếp đến công ty lúc tám giờ lẻ một phút. Khỏi phải nói, tụi tôi... mừng ra mặt. Vì đây là lần đầu tiên chị đến muộn. Và vì tụi tôi biết, chị sẽ phải bị phạt. Đi trễ luôn là điều cấm kỵ ở Saxa mà.
Nhưng tôi nhanh chóng tiu nghỉu vì tự dưng ai đó đỡ lời "May quá, tùy đồng hồ chị ạ, của em mới tám giờ. Chị sếp tiếp luôn: Ồ vậy hả, ok vậy làm việc thôi mọi người!
Tôi thấy thoáng chút hụt hẫng. Lục tục chào cờ, trở về công việc và tự nhủ, thôi kệ, sếp cũng đã luôn gương mẫu còn gì...
Chị đã không để tụi tôi phải hụt hẫng lâu. Thiệt ngại khi giờ nhớ lại, tụi tôi đã cười như địa chủ được mùa khi nghe chị thông báo lúc sắp ăn trưa: "Đúng giờ có nghĩa là trước tám giờ, chị đã đến sát nút, nên dù lý gì đi nữa, cũng đã là trễ. Chị sẽ tự phạt."
Hình phạt chị tự đặt ra là sẽ gửi mail truyền cảm hứng cho mọi người trong tuần. Mỗi người một lá. Có ba yêu cầu đặc biệt muốn được nhận mail mỗi ngày. Trong đó có tôi.
Lá thư đầu tiên tôi nhận được khi đã về đến nhà, lúc đang ăn cơm. Lá thư thứ hai là lúc gần đi ngủ. Lá thư tiếp theo là vào giờ nghỉ trưa… Hình như vào những lúc chúng tôi nghỉ ngơi, chị đã cần mẫn gửi đi những lá thư “hình phạt”. Vậy mà mỗi lá thư đều đầy yêu thương và cảm hứng, chứ không mệt mỏi như lẽ ra nó phải có, vào những khung giờ mà ai cũng "hết pin". Và điều tôi quý nhất ở chị, là mỗi email đều đủ dài, và riêng tư. Không cừu Dolly nhân bản, không ngắn củn cho có.
“Xưa giờ chị toàn la em chuyện công việc, và hình như chưa từng nói cho em nghe là em có giá trị như thế nào với chị phải không? Em đã đến và chỉ ra cho chị rất nhiều bài học ý nghĩa. Đó là bài học về bao dung và buông bỏ….”
Nó chỉ là một phần của rất nhiều lá thư chị đã gửi đi. Đúng là không dễ có dịp nhận được một lá thư như vậy, để biết điều sếp nghĩ về mình, lắng nghe những suy nghĩ ẩn sâu trong chị mà bình thường chẳng có dịp để nói ra. Nếu không có dịp này thì chắc còn lâu tôi mới biết sau những áp lực về công việc, chị vẫn luôn trăn trở về chúng tôi, về cách dẫn dắt và phát triển từng đứa em.
Sự thật là chị sếp có thể chọn một kiểu hình phạt rốt rẻng một lần cho xong, kiểu như đãi cả nhà một chầu pizza, hay phần gà da giòn vào một buổi tối đẹp trời nào đó… Vì chị cũng chẳng có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, nói gì đến chuyện viết mấy chục lá thư suốt cả tuần. Thật sự, nếu không đủ kiên nhẫn và sự quan tâm, không đủ tấm lòng từ một leader chân thành, chắc chắn những lá thư ấy sẽ không thể đến tay chúng tôi đều đặn và đong đầy cảm xúc như vậy.
Tôi không biết ở công ty khác thì sao. Nhưng ở Saxa, tôi học được rất nhiều bài học từ những lần đồng đội bị phạt. Đó là bài học về giữ lời hứa, về sự dũng cảm, dám chịu trách nhiệm, và cả về việc cho đi yêu thương.
#chuyenoSaxa #sepbiphat
#chiutrachnhiem
____________________
Punishment for boss!
Saturday morning, my boss arrived at 8.01am. No one said a word but some of us were so happy because that would be the first time she was late. And of course, she would be punished.
But I was quickly upset when someone said "Luckly you, it depends on which clock you choose, mine is just 8". My boss responsed immediately: "Cool! Let's work."
I felt a bit disappointed. Saluted the flag, back to work and told myself, at least she has always been an ideal.
She has not let me be disappointed for so long. Right before lunchtime, she called us "Be on time means coming here before 8, so I was late. I will punish myself".
And here came the punishment my boss treated herself: Write inspiring emails to everyone during the week. Each for one. Some required everyday, including me, but she was still happy to say Yes.
The first email I received when I was having dinner, second one was around bedtime, and next one was at lunch... Everyday when we had time to rest, she tiredlessly wrote us the "punishment" emails with full of love and motivation.
"I scolded you a lot and ever told how you mean to me right? You have come and showed me many meaningful lessons about generosity and let things go..."
That was one piece of other seven emails she sent. It was rare to receive something like that, to know what my boss has thought about me, and to listen to her inner wish. If she did not come late at that day, I would never know that despite of all stress and presure, she has always been thinking about how to empower and develop every single one of us.
Actually, she could choose an easier way to be punished, like a pizza or some chicken fried in afternoon teabreak. She seemed like have no time to rest, why did she have to spend on writing us the dozens of email? Honestly, without care, sincerity and patient, those emails would never come to us.
I do not know how other companies' punishment runs. However, at Saxa, I have gained a lot of lessons after everytime one of us is punished. The lessons about keeping our promises, being brave, being responsible and giving love.