Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Câu Chuyện Sai Chính Tả

1563 - 23.10.2016

Câu Chuyện Sai Chính Tả

 

(English caption below)

“Trời ơi, đến khi nào em mới thôi sai chính tả hả Phượng. Chị bực em quá!” 

Kèm theo lời cằn nhằn là một cái kéo tai nhắc nhở. Làm gì ghê vậy trời, chỉ là đánh máy nhanh quá nên tôi gõ hai dấu cách liên tiếp thôi mà. 

“Chưa hết, thêm lỗi viết thiếu chữ “u” trong chữ “chuyện” này nè. Vậy mà em đã để nó chễm chệ nằm trên page tới 2 tiếng đồng hồ. Em có thấy cái sai nghiêm trọng của mình chưa?”.

Nói thật là… tôi chưa. Tôi ngơ ngác nhìn chị rồi vội vã chỉnh sửa bài viết trên fanpage Chuyện ở Saxa, và cố tìm xem lý do tại sao chị sếp lại dữ dằn với chuyện cỏn con đến thế.

Đối với chúng tôi, chị chưa bao giờ quá gay gắt khi lỡ làm sai, làm dở mà thường tìm cách gỡ rối. Tôi cũng đã từng kể rồi, tháng đầu tiên mới vô Saxa, tôi mất cả ngày trời chỉ để cày cho ra một bài viết vỏn vẹn có 500 chữ, nhưng vì nó quá tệ, chị phải bỏ công ra sửa lại hết 60% rồi mới cho đăng. Vậy mà chị chưa một lần “nổi cơn” với tôi như thế này, kiểm tra từng chút một giống kiểu nhân viên Q.C quá.

Cho đến một lần, tôi gọi điện về cho Mẹ. Bên kia đầu dây, tôi nghe tiếng Mẹ có vẻ ốm. Hỏi kỹ ra mới biết Mẹ bị cảm, ra hiệu thuốc mua mấy liều về uống. Nhưng cô dược sĩ trẻ đã cẩu thả lấy nhầm 1 viên hạ sốt thành viên khác, khiến cho Mẹ tôi ốm nặng hơn mấy ngày. Tôi nghe mà điên hết cả tiết! Tôi hình dung ra cảnh cô ấy dù hiểu biết rất rõ về nghề của mình, mà vẫn ung dung lấy nhầm thuốc chỉ vì thái độ cẩu thả. Thật không có tí lòng trắc ẩn và trách nhiệm nào. Cũng may không nhầm qua viên nào nghiêm trọng, nếu không thì… Ôi càng nghĩ tôi càng cáu đến nỗi muốn book vé bay về nhà ngay để làm cho cái hiệu thuốc đó một trận ra trò!!!

Và giữa cơn tức giận đó, tôi mới chợt hiểu ra tại sao chị sếp lại gay gắt với mình như vậy… Đúng rồi, chị có thể chấp nhận cái dở của tôi nếu tôi không biết. Chị sẽ luôn chỉ bảo tận tình nếu đó là do tôi còn non kém. Nhưng chắc chắn, chị sẽ không thể chấp nhận được thái độ cẩu thả. Tôi đâu phải không biết đánh máy, không biết chính tả. Nếu như đối với người dược sĩ, cẩu thả là gốc rễ của việc không có tình thương với bệnh nhân, thì đối với người kể chuyện như tôi, cẩu thả là gốc rễ của việc không tôn trọng độc giả của mình. Không tôn trọng cả những gì công ty của mình đang miệt mài theo đuổi. Đó là chân thành, nghiêm túc, chỉn chu.

Thiệt là… tự tức giận xong rồi tự xấu hổ không biết để đâu cho hết!

Kim Phượng – Trích Sổ tay trưởng thành Saxa 21.10.2016

#chuyenoSaxa
#saichinhta #tontrongdocgia

-----
Misspelling? A trouble?

“My God. Phuong, when will you stop misspelling? I can’t stand this.”

Following the complaint was a reminding ear-pull. Why so serious? The two whitespaces were just typos.

“Look, you lacked a “U” in the word “Chuyen” right here. But you just let it be on the page for 
two hours. Do you see what’s seriously wrong?”. 

Honestly… I do not. I innocently looked at her and quickly fixed those mistakes on our Fan page. Then trying to find out why she took it so serious for just a small error.

For us, my boss has ever been so angry with mistakes. She always tries to find solutions. As I used to tell you, the first month in Saxa, I had spent the whole month just to write a-500-word-story. However, it was so bad. She had to fix 60% of it then posted. Even so, she has ever been like that time, checked every single punctuation as a Q.C staff.

Once when I called my mom, her voice was not as good as usual. But she could not have been fever if the pharmacist did not carelessly give her the wrong medicine. I got mad immediately when I heard so. How comes she does the related-to-life-job with that negligent mind? She must have no compassion and responsibility. Lucky my mom, the pharmacist did not give her something that damaged more seriously, unless I would have gone back and forced the one to take responsibility for her fault.

In the middle of that anger, I just realized why my boss has been so serious with me like that. That’s true. She can accept my fault if I do not know. She will always take time to teach me if I am not good enough. But for sure, she will never accept the careless attitude. I know how to type and how to write correctly, why wouldn’t I? If for the pharmacist, her carelessness is the root of no compassion with her patients, then for me, it could be seen as no respect towards my readers. And even not respect towards what my company has been following which are 
sincerity, mindfulness and perfection.

Actually, I felt so ashamed after that.

Sally – Quoted from Saxa Growing Up Handbook 22.10.2016 

#storyatSaxa
#misspelling 
#respectreaders
 

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!