Câu chuyện về Saxa

Hãy để chúng tôi kể bạn nghe về lý do tồn tại của công ty Saxa. Mỗi một công ty ra đời, chúng tôi tin, nó phải có lý do đủ lớn và đủ hợp lý. Saxa là một công ty quà tặng, chúng tôi thành lập nó vào năm 2010, và cũng đã tự hỏi, lý do của nó là gì và Saxa sẽ làm được gì cho khách hàng?

đọc và cổ vũ >

Tâm huyết dành tặng khách hàng

Chúng tôi quyết định Saxa sẽ phải là một công ty biết làm cho khách hàng hạnh phúc. Đây là một quyết định mà Saxa được truyền cảm hứng bởi chính khách hàng của mình. Làm cho ai đó hạnh phúc không phải là một việc dễ dàng. Nhưng khách hàng của chúng tôi lại làm điều đó mỗi ngày, thông qua cách họ tìm tòi kỹ lưỡng từng món quà tặng hay nhất để tri ân xung quanh. Chúng tôi cảm kích điều đó, và cảm thấy mình cũng cần phải có những nỗ lực tương xứng để làm khách hàng của mình An Tâm.

đọc và ngạc nhiên >

Công thức cho bài văn 10 điểm

1590 - 22.11.2016

(English caption below)

 

Công thức cho bài văn 10 điểm


10 điểm môn Ngữ Văn, đúng là chuyện hoang đường! 

Thú thật là trong suốt thời đi học, tôi chưa bao giờ nghĩ con số ấy tồn tại. Nếu có thì cũng chỉ dành cho vài người vô cùng xuất chúng, dạt dào cảm xúc, hay đại loại thế. Tôi không nghĩ mình nằm trong danh sách đó. Vì vậy, tôi đã gạt phắt đi cái suy nghĩ cần phải cố gắng để đạt được điểm tối đa môn học này. 

Bài văn được điểm cao nhất trong suốt thời đi học của tôi là năm học lớp 7. Đó là một bài tập hè, số điểm không được tính vào tổng điểm cuối kì, với đề bài: “Hãy kể về người có ảnh hưởng nhất tới cuộc sống của em”. Tôi đã viết về một người thầy đặc biệt, và được 9 điểm. Khỏi cần nói tôi sung sướng đến thế nào, vì tôi đã viết bằng tất cả tình cảm yêu mến dành cho thầy, và nhất là do đã mạnh dạn đặt mục tiêu đạt điểm cao. Đến bây giờ tôi vẫn nhớ mình đã cười tủm tỉm trong cả tiết học hôm ấy khi nhìn dòng bút đỏ với lời phê của cô giáo: “Đầy cảm xúc”. Và tôi xem, đó là giới hạn cao nhất của mình rồi. 

Tôi giữ tâm thế đó cho đến khi đã làm việc ở Saxa được vài tháng. Công việc của tôi là viết, làm việc với câu chữ, từng ngày, từng giờ một. Và ở đây, “giáo viên” của tôi không chấp nhận những bài văn 9 điểm. 

Trong 6 tháng qua tôi đã viết tới cả nghìn trang. Cứ viết rồi lại bỏ đi, rồi viết lại từ đầu. Việc đó cứ diễn ra thường xuyên như cơm bữa. Tôi chật vật, lọ mọ từ những bài viết chỉ đạt điểm trung bình, rồi trên trung bình, rồi tàm tạm 7,8 điểm. Tôi loay hoay với đủ loại tips, công thức, chỉ mong một lần được điểm 9. Nhưng ngay cả khi được 9, ngay cả khi tôi sung sướng gặp lại con số này thì tôi cũng vẫn phải bỏ hết đi viết lại. Mỗi lần nhận feedback từ chị sếp với nội dung hầu như chỉ có một câu “Chị muốn nó 10 điểm”, là tôi biết bài mình vừa gửi đi chưa đạt. Không phải vì không hay, mà theo chị sếp thì nó chưa đạt mức xuất sắc nhất tôi có thể làm. Và ở Saxa, chúng tôi không được thỏa hiệp với những gì chưa tốt, chưa xuất sắc. 

Rồi tôi nhớ lại bài tập được điểm 9 năm nào. Số điểm đó không hề tự nhiên mà có, là do tôi đã dám vượt qua suy nghĩ “chưa đánh đã lùi” của mình và đặt trọn vẹn cảm xúc mình có vào từng câu chữ. Và tôi đã làm được. Vậy thì hẳn là những trang viết bị trả về kia đang thiếu một trong hai điều đó. Tôi chợt nhận ra rằng, sẽ chẳng có công thức nào giúp tôi có được bài văn 10 điểm hay một công việc thành công nếu như tôi không có cảm xúc với từng việc mình đang làm. Và nếu không thử đặt giới hạn của mình ở mức cao hơn những gì mình đang có, thì mãi mãi tôi cũng chỉ dừng lại ở mức trung bình khá mà thôi. 

Bu - Trích Sổ tay Trưởng Thành Saxa, 21.11.2016 
#chuyenoSaxa 
#thachthucbanthan 

-----
The recipe for a 10 mark essay. 

10 mark in Literature sounds ridiculous! 

Seriously, during 12 grades of my school time, I had never thought the number was real. If yes, if just happened for some people who are always outstanding, have talent and full of emotion. I was definitely not in the list. Therefore, I also have never thought about trying to get the perfect mark in the subject. 

The highest mark in Literature I have got was at grade 7. That was a summer homework, the mark did not count in semester total point with topic: “Write about the most influential person in your life”. I wrote about a special teacher and I got 9 for the essay. I could not describe how I was happy at that moment because I had written with all my heart and moreover, I had boldly tried to get the highest score. Until now I still remember I had not stopped smiling during the class whenever I looked at the red pen feedback from my Literature teacher: “Very emotional”. Since then I saw it as my own limit. 

I kept in my mind that thought till I have been working at Saxa for a few months. My job as a copywriter is all about writing, working with letters every hour, every day. And here, my “teacher” does not accept any 9 mark essay. 

In the past 6 months, I have written thousands of pages. The process of writing, deleting then rewriting seemed never end. It happened everyday. I struggled with many kinds of tips and recipes to get a 9, once. But even when I got the mark, even when I met it again, I still had to delete and rewrite. Every time I got feedback from my boss with the same content: “I want a 10 mark piece of art.”, I understood my product had not been perfect enough. Not because it was not good, just because it has not reached my best yet. And at Saxa, we cannot deal with everything which is not good, not the best. 

Then I remembered about my last time 9 mark essay. It did not naturally come to me. It was the result of passing my limits and putting my complete emotion into each letter. And I made it. I just realize, there will be no recipe that helps me to get a 10 mark piece of art or a successful job if I do not put my heart into every single thing I am doing. And if I do not set my limit higher than what I am having, maybe I will never be better than the average. 

Bu – Quoted from Saxa Grow Up Handbook. 21.11.2016 

#storyatSaxa 
#challengemyself

danh mục sản phẩm

f-social

Hãy nhè nhẹ bấm Like để ủng hộ Saxa bạn nhé!